Cảm
xúc
của
học
sinh
lớp
10
trong
những
ngày
đầu
học
tập
ở
Trường
THPT
Thạch
Bàn
Bài
1:
Rời
xa
mái
trường
cấp
II
gắn
bó
với
bao
kí
ức
học
trò,
tôi
lại
háo
hức
đến
với
trường
THPT
Thạch
Bàn-
nơi
tôi
ao
ước
được
học
bấy
lâu…
Nhìn
từ
xa,
trường
trông
đồ
sộ
với
những
khối
nhà
được
xây
dựng
hiện
đại.
Đến
gần,
trường
còn
đẹp
hơn
với
cảnh
quan
tràn
ngập
sắc
xanh
của
cây
lá,
con
đường
nhựa
trải
dài,
nắng
vàng
nhuốm
trên
khắp
vòm
cây.
Đi
sâu
vào
trong,
tôi
thực
sự
bị
thu
hút
với
một
nhà
thể
chất
cao
rộng;
một
sân
tập
bóng
rổ
sạch
đẹp;
2
sân
bóng
đá
cỏ
nhân
tạo
có
rất
nhiều
hàng
ghế
vàng,
xanh.
Nghe
các
anh
chị
khóa
trên
bảo:
Trường
đẹp
nhất
là
mùa
hoàng
yến
nở;
trường
náo
nhiệt
nhất
là
những
lúc
lao
động,
chăm
sóc
các
loài
cây
rồi
đố
nhau
biết
tên
của
từng
loại
quả.
Tôi
đã
đi
khắp
khuôn
viên
và
thấy
thích
thú
khi
được
bác
bảo
vệ
chỉ
cho
tên
loài
cây
chưa
từng
biết
đến.
Tất
cả
những
điều
đó
khiến
tôi
vui
sướng
vô
cùng.
Tôi
bỗng
thấy
yêu
thương
và
gắn
bó
với
trường
kì
lạ.
Ngày
đầu
vào
học,
cảm
giác
của
một
học
sinh
nguyện
vọng
2
cứ
làm
tôi
ngại
ngùng,
lo
lắng.
Nhưng
thầy
cô
đã
khiến
tôi
thay
đổi
suy
nghĩ
của
bản
thân
mình.
Các
thầy
cô
rất
nhiệt
tình,
trẻ
trung,
hiện
đại
và
cởi
mở
với
học
sinh.
Tôi
rất
thích
cô
Hà
Jenny
dạy
tiếng
Anh
vui
nhộn,
thích
giờ
học
dạy
làm
người
của
cô
Trang
trong
mỗi
tiết
Văn;
thầy
Thành
với
khuôn
mặt
rất
“hàn
quốc”
;
cô
Huyền,
cô
Liên
xinh
đẹp
và
thầy
Trung
hài
hước,
dí
dỏm,hiểu
tâm
lý
của
học
trò.
Các
thầy
cô
đã
nối
gần
chúng
tôi
lại
để
xóa
khoảng
cách
từ
các
trường
cấp
II
khác
nhau,
từ
các
nguyện
vọng
khác
nhau
để
thành
một
gia
đình
chung:
gia
đình
10
A8.
Tôi
tin
rằng:
chính
nơi
đây
sẽ
là
cột
mốc
quan
trọng
của
cuộc
đời
tôi,
là
nơi
tôi
chuẩn
bị
một
hành
trang
dài
cho
chặng
đường
phía
trước,
là
nơi
tôi
sẽ
học
tập
và
trải
nghiệm
những
kiến
thức,
những
bài
học
về
cuộc
sống
thú
vị.
Tôi
muốn
nói:
TÔI
YÊU
TRƯỜNG
THPT
THẠCH
BÀN
nhiều
lắm!
Học
sinh:
Nguyễn
Hồng
Nhung-
lớp
10A8
Bài
2:
Người
ta
nói
thứ
gì
lần
đầu
tiên
cũng
đều
để
lại
ấn
tượng,
và
đúng
thật
là
như
vậy.
Khi
mới
vào
cấp
3,
điều
làm
em
ấp
tượng
nhất
đó
chính
là
sự
nghiêm
trang,
to
rộng
của
trường
THPT
Thạch
Bàn.
Đây
sẽ
chính
là
một
khu
vườn
học
tập
cho
chúng
em
gặt
hái
nhiều
kiến
thức
và
xây
dựng
ước
mơ.
Cổng
trường
mở
ra
như
là
mở
ra
một
tương
lai
tươi
sáng
cho
học
sinh
trong
trường.
Lối
đi
vào
sân
trường
rộng
rãi,
thoáng
mát
với
hai
hang
cây
xanh.
Nó
như
là
biểu
tượng
của
1
con
đường
dẫn
đến
những
ước
mơ
sáng
lạ.
Sân
trường
rộng
với
những
bồn
cây,
chậu
hoa
đẹp
đẽ
mà
ai
nhìn
cũng
mê.
Ba
dãy
lớp
học
là nơi
để
các
thầy
cô
giáo
trao
dồi
những
kiến
thức
mới
và
cũng
là
nơi
chúng
em
đáp
lại
những
công
lao
to
lớn
của
thầy
cô
bằng
kết
quả
học
tập
của
mình.
Song
song
với
ba
lớp
học
là
dãy
nhà
của
hội
đồng
trường
THPT
Thạch
Bàn.
Ở
nơi
này
có
một
căn
phòng
chứa
nhiều
kiến
thức
phong
phú
qua
những
quyển
sách,
đó
chính
là
phòng
thư
viện
của
trường.
Cảnh
quan
ngôi
trường
lại
càng
thêm
đặc
biệt
bởi
có
sân
bóng
đá
với
những
ngọn
cỏ
xanh
tươi,
sân
bóng
rổ
rộng
rãi
trong
phòng
thể
chất.
Trong
trường
cũng
có
một
nơi
rất
gắn
bó
với
học
sinh
là
căn
tin
trường,
nơi
đây
chính
là
nơi
để
học
sinh
gần
gũi,
trao
đổi
kiến
thức
ngoài
giờ
học
với
nhau.
Nó
đã
gắn
liền
với
những
kỉ
niệm
đẹp
của
học
sinh
trong
trường.
Lớp
học
rộng
rãi,
thoáng
mát.
Vào
đến
những
phòng
học,
ta
thấy
được
nhiều
cơ
sở
vật
chất
sáng
láng,
thuận
lợi
với
lợi
ích
học
hành
của
học
sinh.
Bàn
ghế
ngay
ngắn,
thẳng
hàng.
Bảng
sạch,
bóng
như
gương
soi.
Cửa
sổ
kính
với
nhiều
tấp
rèm
màu
sắc
đẹp
đẽ
càng
tô
thêm
nét
đẹp
cho
lớp
học
nói
riêng
và
trường
THPT
Thạch
Bàn.
Khi
những
chiếc
rèm
cửa
được
kéo
ra,
những
tia
nắng
chiếu
qua
cửa
sổ,
hắt
vào
lớp
học
như
nói
lên
một
tương
lai
sáng
lạ
cho
những
học
sinh
trường
cấp
3
Thạch
Bàn.
Giáo
viên
trong
trường
có
dáng
vẻ
lịch
sự,
đầy
học
thức.
Ánh
mắt
của
giáo
viên
trường
THPT
Thạch
Bàn
ánh
lên
sự
ấm
áp
như
nắng
mùa
xuân
nhè
nhẹ.
Thầy
cô
đi
lại
giữa
sân
trường
chỉ
cho
chúng
em
những
điều
cần
biết
khi
bước
chân
vào
ngôi
trường
cấp
3.
Giọng
nói
của
giáo
viên
trong
trường
ấm
áp,
thân
thiện
làm
cho
chúng
em
bớt
đi
phần
nào
bỡ
ngỡ
khi
mới
vào
trường.
Các
bạn
học
sinh
từ
khắp
nơi
đến
trường
tấp
nập
nộp
hồ
sơ.
Trên
mặt
các
bạn
đều
ánh
lên
sự
thôi
thúc,
hào
hứng,
hồi
hộp
khi
học
tại
1
ngôi
trường
mới.
Các
anh
chị
khóa
trên
vào
trường
đi
học
hay
chơi
thể
thao
đều
chào
mọi
người
rất
thanh
lịch,
lễ
phép.
Đến
ngày
nhận
lớp,
học
sinh
xếp
học
ngay
ngắn
trước
cửa
lớp.
Tiếng
trống
vang
lên
như
thôi
thúc
niềm
yêu
trường,
yêu
lớp
trong
em.
Cô
giáo
dẫn
bọn
em
vào
lớp.
Cử
chỉ
của
cô
ân
cần,
giọng
nói
cô
ấm
áp.
Cô
giới
thiệu
về
mình.
Ánh
mắt
của
cô
sáng
ngời
khiến
bọn
em
bớt
lo
lắng.
Buổi
lao
động
đầu
tiên
cũng
là
lúc
chúng
em
gần
gũi
nhau
hơn.
Chúng
em
nói
chuyện
với
nhau
như
những
người
bạn
đã
thân
thiết
từ
lâu.
Mọi
người
đều
có
những
thao
tác
khéo
léo,
cẩn
thận,
tỉ
mỉ.
Cô
giáo
chủ
nhiệm
lớp
em
đi
đến
gần
học
sinh
trong
lớp,
chỉ
bảo
tận
tình
chúng
em
phải
làm
gì
để
làm
viêc
cho
công
việc
lao
động
có
hiệu
quả
và
nhanh
nhất.
Chính
vì
sự
quan
tâm
tận
tình
của
cô
mà
bọn
em
lại
càng
có
thêm
động
lực
trong
buổi
lao
động
và
đã
đạt
được
hiệu
quả
rất
cao.
Mọi
người
trong
lớp
đều
vui
vẻ
và
thấy
không
còn
ngăn
cách.
Đối
với
em,
những
ngày
đầu
tiên
trong
lớp
trôi
qua
với
nhiều
những
cảm
xúc
và
ấn
tượng
đẹp
đẽ.
Nó
mang
đến
cho
chúng
ta
–
những
học
sinh
trường
THPT
Thạch
Bàn
tình
yêu
trường,
yêu
lớp,
yêu
thầy
cô
và
tình
thân
yêu
bạn
bè.
Học
sinh:
Lê
Minh
Tuấn
Linh-
lớp
10A7
Bài
3:
Kỳ
thi
vào
lớp
10
là
một
bước
ngoặt
lớn
đối
với
cuộc
đời
mỗi
chúng
ta,
là
thành
quả
mỗi
học
sinh
nhận
được
sau
9
năm
"mài
sắt,
khổ
công
rèn
luyện".
Với
sự
cố
gắng
và
nỗ
lực
phấn
đấu
của
bản
thân
tôi
đã
thi
đỗ
vào
ngôi
trường
cấp
3 THPT Thạch
Bàn
với
số
điểm
khá
cao.
Niềm
vui,
sự
hạnh
phúc
khi
thi
đạt
kết
quả
cao
vây
kín
đầu
óc
tôi,
bên
cạnh
đó
thì
nỗi
lo,
sự
sợ
hãi
về
từ
"cấp
3"
vẫn
không
ngừng
"đe
dọa"
tôi
nhưng
những
ngày
đầu
tiên
đi
học
đã
dập
tắt
hoàn
toàn
trong
tôi
mọi
"mối
lo
trăm
bề".
Ngày
đầu
tiên
tới
ngôi
trường
cấp
1
rồi
cấp
2
xảm
xúc
của
tôi
đều
là
sợ
hãi
và
thậm
chí
là
cả
những giọt nước
mắt.
Cấp
3
-
một
cấp
học
mới,
môi
trường
hoàn
toàn
mới,
trước
hôm
đi
tới
trường
tôi
đã
tự
nhủ
với
bản
thân
là
không
được
sợ
hãi
và
đặc
biệt
là
sẽ
không
khóc
nhè
nữa,
phải
tự
tin
vào
chính
mình.
Sáng
hôm
sau,
tôi
dậy
sớm
chuẩn
bị
mọi
thứ
sẵn
sàng
cho
ngày
đầu
tiên
tới
ngôi
trường
cấp
3.
Không
khí
hôm
ấy
thật
trong
lành.
bầu
trời
xanh
nhạt,
xen
kẽ
với
từng
tán
lá
cây
là
nhưng
tia
nắng
vàng
nhạt,
óng
ánh.
dòng
người
qua
lại
tấp
nấp
bắt
đầu
cho
một
ngày
làm
việc.
Lòng
tôi
bỗng
rộn
ràng
như
hàng
ngàn
nối
nhạc
đang
reo
hò
nhảy
múa.
Cuối
cùng.
cánh
cổng
trường
cấp
3
cũng
hiện
ra
trước
mắt
tôi,
nó
rộng
và
to
hơn
cấp
2 rất nhiều
và
tôi
cảm
thấy
mình
quá
nhỏ
bé.
Dù
đã
tới
trường
vào
hôm
thi
vào
10
nhưng
đến
bây
giờ
khi
gặp
lại
tôi
vẫn
không
khỏi
bất
ngờ
về
sự
rộng
lớn
của
nó.
Dắt
xe
vào
trường
tôi
cố
gắng
đi
chậm
để
có
thẻ
quan
sát
cảnh
quan
xung
quanh
của
ngôi
trường
tôi
sẽ
gắn
bó
suốt
3
năm
sắp
tới,
thực
sự
quá
rộng
lớn,
vượt
xa
đề
so
sánh
với
tưởng
tượng
ban
đầu
của
tôi,
hôm
đi
thi
tôi
chỉ
lên
phòng
thi
vì
quá
lo
lắng
nên
chẳng
để
ý
tới
xung
quanh.
Trường
tôi
có
cả
sân
bóng,
căng
tin.
cơ
sở
vật
chất
rất
tốt
rất
đầy
để
phục
vụ
cho
chúng
tôi
học
tập
và
vui
chơi.
Tự
dưng
tôi
cảm
thấy
tự
hào
và
yêu
ngôi
trường
mình
sẽ
học
tập
trong
3
năm
tới
biết
bao!
Sau
khi
dạo
một
vòng
quanh
trường
tôi
ra
sân
trước
tìm
bảng
tin
để
xem
mình
học
lớp
nào.
Và
kết
quả
tôi
xem
được
là
lớp
10A7.
Sau
khi
biết
mình
học
lớp
nào
tôi
chạy
thật
nhanh
để
đi
tìm
lớp,
dường
như
có
một
sự
thúc
giục
nào
đó
khiến
đôi
chân
tôi
bước
thật
nhanh
lạ
thường
"A!
Đây
rồi
!
10A7",
tôi
đứng
ngoài
nhìn
vào
lớp
trong
chiếc
bàn
chiếc
ghế
ngay
ngắn
như
để
chào
đón
chúng
tôi,
lớp
cũng
rất
sạch
sẽ,
đầy
đủ
tiện
nghi,
Hào
hứng
hơn
khi
tôi
là
người
đầu
tiên
lên
lớp,
mong
rằng
tôi
sẽ
là
đứa
"xông
lớp"
may
mắn.
Bước
dần
vào
lớp
tôi
tự
chọn
cho
mình
một
chỗ
ngồi
đẻ
ngồi
và
nghiễm nhiên
coi
chỗ
đó
là
của
mình
không
ai
có
quyền
xâm
phạm.
Không
khí
lúc
này
thật
khó
diễn
tả,
tôi
thì
cứ
bồn
chồn,
thấp
thỏm
không
yên.
Cuối
cùng
cũng
có
một
bạn
bước
vào,
đó
là
một
bạn
nam
cao
to,
nhìn
bạn
chắc
phải
to
hơn
tôi
gấp
2
lần
mất.
Khi
ở
nhà
tôi
đã
tự
nhủ
là
sẽ
làm
quen
với
các
bạn
nhiệt
tình
mà
bây
giờ
tôi
lại
chỉ
biết
ngồi
im
một
chỗ.
Một
bạn
rồi
2
bạn,
lớp
cũng
đông
dần
lên,
có
nhưng
đứa
bạn
học
cùng
trường
thì
đã
quen
nhau
nên
không
chút
ngần
ngại.
Tôi
thì
chỉ
biết
ngồi
im
tại
chỗ
của
mình
và
cầu
nguyện
là
sẽ
có
bạn
tôi
quen
học
cùng
lớp.
Và
điều
đó đã
thành
sự
thật
khi
tôi
được
học
với
Thành,
Hạnh
và
Hiền
-
đều
là
các
bạn
học
cùng
tôi
hồi
cấp
2.
Bốn
chúng
tôi
ngồi
gần
nhau
cùng
đoán
già
đoán
non
về
cô
giáo
chủ
nhiệm
của
mình.
Không
hiểu
tại
sao
tôi
lại
có
suy
nghĩ
sẽ
đón
đầu
lớp
tôi
là
một
giáo
viên
dạy
toán.
Nhìn
quanh
lớp
thấy
các
bạn
đã
đông
đủ
hơn,
không
khí
cũng
sôi
nổi
hơn
nhưng
một
số
bạn
vẫn
chỉ
ngồi
im
suy
nghĩ
bâng
khuâng
về
1
điều
gì
đó.
Ngồi
tám
chuyện
với
các
bạn
cấp
2
một
lúc
thì
tôi
thấy
một
thầy
giáo
đi
qua
tôi
nhủ
thầm:
"Đây
là
chủ nhiệm lớp
mình
rồi,
lần
đẩu
tiên
được
trải
nghiệm
cảm
giác
khi
có
giáo
viên
chủ
nhiệm
là
thầy",
Nhưng
tôi
đã
lầm,
thầy không
phải
người
đón
đầu
lớp
tôi
mà
là
lớp
A8.
Một
lúc
sau
lại
có
một
cô
đi
tới,
tôi
cam
đoan
đây
là
giáo
viên
chủ
nhiệm
A7
và
điều
đó
hoàn
toàn
chính
xác
.
Cô
bước
vào,
cả
lớp
im
lặng,
im
lặng
tới
mức
có
thể
nghe
thấy
tiếng
quạt
trần,
chắc
là
các
bạn
giống
tôi
đang
cảm
thấy
hồi
hộp
chờ
đợi
cô
giới
thiệu
về
bản
thân.
Cô
chào
cả
lớp
và
màn
chào
hỏi
giữa
cô
và
trò
10A7
chính
thức
bắt
đầu.
Cô
tên
là
Nguyễn Thị
Thu,
là
giáo
viên
dạy
bộ
môn
Toán.
Đúng
là
giáo
viên
toán,
từ
trước
tới
nay
quan
điểm
của
tôi
là
người
dạy
Toán
rất
cứng
nhắc
và
khô
khan.
Nhưng
kỳ
lạ
thay,
tôi
dẹp
suy
nghĩ
tiêu
cực
đó
sang
một
bên
và
tiếp
tục
nghe
cô
nói.
Giọng
cô
nhẹ
và
thanh,
dáng
nguời
cô
dong
dỏng.
Cô
và
trò
chúng
tôi
giao
lưu
với
nhau
một
lúc,
mọi
người
đã
gắn
bó
với
nhau
hơn
1
chút.
Những
ngày
đầu
tiên
chúng
tôi
học
hè
đã
bắt
đầu.
Trước
khi
chúng
tôi
vào
học
cô
Thu
có
qua
lớp
nhắc
nhở
cả
lớp
A7
nhớ
tập
trung
vào
học,
cô
thật
chu đáo biết
bao!
Môn
đầu
tiên
chúng
tôi
học
là
hóa,
lại
là
giây
phút
chờ
đợi
cô
giáo
mới, thấy hồi
hộp
pha
lẫn
thích
thú.
Cô
bước
vào
cả
lớp
đứng
lên.
tôi
ngờ
rằng
cô
sẽ
giới
thiệu
về
bản
thân
nhưng
điều
không
ngờ
xảy
ra.
Vì
sao
vậy
?
Tôi
chí
thắc
mắc
trong
lòng
mà
không
dám
hỏi
ai.
Cô
giáo
cũng
khá
vui
tính,
tiết
học
nhanh
chóng
trôi
qua.
Những
ngày
tiếp
theo,
tôi
được
làm
quen
với
2
cô
giáo
mới
là
cô
Trang
dạy
Văn
và
cô
Uyên
dạy
Anh.
Ấn
tượng
đầu
tiên
của
tôi
về
2
cô
là
sự
vui
tính,
dễ
gần,
các
cô
trò
chuyện,
làm
quen
với
chúng
tôi
như
những
người
bạn
rất
thú
vị.
Tôi
cũng
được
nghe
anh
chị
khóa
trên
giới
thiệu
về
hai
cô
rất
ấn
tượng,
chính
điều
đó
đã
làm
tôi
rất
hào
hứng
và
vui
vẻ mỗi khi
có
tiết
học
Anh
và
Văn.
Tiết
học
của
cô
chủ
nhiệm
cuối
cùng
đã
đến,
tôi
có
chút
hồi
hộp,
lo
lắng,
cảm
xúc
rất
lạ.
Trước
khi
vào
bài
học
hôm
ấy
cô
có
nói
với
cả
lớp
là
sẽ
phân
lớp
trưởng,
điều
này
không
hề
làm
tôi
bất
ngờ
vì
lớp
học nào cũng
có
chức
vụ
này.
Nhưng
điều
làm
tôi
bất
ngờ
khi
người
làm
chức
vụ
đó
chính
là
tôi.
Dù
đã
làm
lớp
trưởng
ở
cấp
2
nhưng
khi được cô
phân
công
tôi
lại
có
chút
tự
ti.
Sở
dĩ,
tôi
có
suy
nghĩ
đó
vì
qua
mấy
ngày
học
tôi
thấy
lớp
khá
nghịch
và
nói
chuyện
nhiều,
tôi
lo
lắng ko biết
mình
có
quản
được
lớp ko.
Sau
hôm
đấy
tôi
có
về
nhà
suy
nghĩ
lo
lắng
rất
nhiều,
có
nói
chuyện
với
bố
mẹ
và
nhận đk lời
khuyên
rất
bổ
ích
:"
Khi
cô
đã
giao
nhiệm
vụ
cho
con
tức
là
cô
tin
tưởng
con,
ấn
tượng
ban
đầu
của
cô
về
con
rất
tốt
hãy
bỏ
qua
những
lo
lắng
và
hoàn
thành
tốt
nhiệm
vụ.".
Tôi
biết
trong
lớp
có
nhiều
bạn
nhiều
tính
cách
khác
nhau
cũng
như
hoàn
cảnh
khác
nhau,
để
tạo
nên
một
tập
thể
lớp
đoàn
kết
là
không
dễ
dàng.
Bằng
những
kinh nghiệm tôi
tích
góp
được
ở
cấp
2
và
hậu
phương
là
cha
mẹ
và
thầy
cô,
tôi
tin
mình
sẽ
làm
được.
Những
ngày
đầu
đi học và
làm
quen
vơi
thầy
cô
mới,
bạn
bè
mới
tại
trường THPT Thạch
Bàn
Đã
để
lại
trong
tôi
nhiều
cảm
xúc
khó
tả.
Vui
có,
buồn
có,
lo
lắng
có
và
cả
háo
hức
cũng
có
-
tất
cả
đã
tạo
cho
tôi
một
sự
tin
tưởng
vào
ngôi
trường
này.
Nó
sẽ
nâng
cánh
những
ước
mơ
của
tôi
bay
xa
hơn
và
cao
hơn
nữa.
NGUYỄN
NGỌC
ANH
10A7